![]() |
![]() ✴ Admin [ON] ![]() |
![]() | - Posted by: Quang Phú Pro - Bài viết: Truyện Teen - Vợ À... Em Thật Ngốc - Ngày đăng:2014-07-19 100/100 cho 1 bình chọn |
Vợ à...em thật ngốc - Chương 01
"Cái Gì?"
Thằng em của tôi bịt chặt tai, mặt nhăn như khỉ nói như quát vào mặt tôi
"Này, làm ơn vặn nhỏ cái volume của chị lại, điếc cả tai"
"Mày, hồi nãy mày vừa nói cái gì"
"Tôi nói chị vặn nhỏ cái volume lại"
"Không, câu lúc trước kia"
Nó để tay lên cằm, xoa xoa cái cằm nhẵn bóng không chút râu, mắt nhìn xa xăm
"ờ,...nếu không lầm thì bà kêu chị xuống để bàn chuyện hôn nhân đại sự gì đó"
Tôi tròn mắt nhìn nó, cái gì kia, tôi tiến lại cốc vào đầu nó mấy cái
"Mày hâm à"
Nó mắt đỏ lừ, xoa xoa đầu nhìn tôi
"Chị sao lại đánh tôi"
"Tao nghĩ mày bị hâm mới nói như vậy, gì chứ, tao mới có 16 tuổi thôi nha mày"
Đột nhiên dưới lầu, tiếng mẹ tôi vọng lên
"Hai cái đứa kia, có xuống mau không thì bảo, ngồi trên đó mà ầm ĩ, mẹ mà lên thì chết cả đám"
Nó liếc mắt nhìn tôi, tiện đà đang tức, tôi tán cho nó thêm một cái vào mặt. Má ơi! nó là con trai mà da mặt mịn như con gái, điều này luôn khiến tôi ghen tỵ
"Chị,..."
Tức giận đến bốc khói nhưng nó không làm gì được tôi, quay người rời khỏi phòng, vừa đi vừa lầm bầm
"Khốn thật, ai bảo mình sinh trễ hơn chị ta 2 phút chứ"
Tôi cười đắc thắng nhìn nó sau đó xách mông chạy xuống lầu
------------------------------------------------
Ở dưới lầu, ba mẹ và ông bà tụ họp lại bên bàn ăn, thằng em tôi thì đang ngồi đằng trước nhá coi phim, khiếp, sao nó phóng nhanh thế. Vừa nhìn thấy tôi, cha tôi khuôn mặt nghiêm nghị chỉ vào cái ghế chính giữa
"Con ngồi xuống đây"
Tôi lật đật bước tới, hơ, nhìn tôi bây giờ thật là giống nhân vật quan trọng trong một cuộc hội nghị tầm cỡ quốc gia vậy. Hôm nay sao khuôn mặt ai cũng nghiêm túc vậy, ngay đến bà tôi, người hiền nhất cũng vậy, tôi lắp bắp
"Có...có chuyện gì vậy mọi người"
Mẹ tôi thở dài một hơi sau đó nói với tôi
"Con...sẽ đi lấy chồng"
Chắc bây giờ mọi người đang lo lắng lắng nghe ý kiến của tôi, tôi thản nhiên
"vâng"
Cả nhà tròn mắt nhìn tôi, ngay cả thằng em ở ngoài phòng khách cũng té ghế. Bà tôi lắp bắp giống tôi hồi nãy
"Mày...mày nói cái gì vậy con"
Tôi ngạc nhiên nhìn mọi người phân tích
"Này nhé, con sau này cũng sẽ đi lấy chồng, sẽ rời khỏi nhà, sẽ xây hạnh phúc cùng một bạch mã hoàng tử, sẽ không phải cô đơn, sẽ hạnh phúc mãi mãi, sẽ..."
Tôi vừa sẽ sẽ vừa hiện lên đôi mắt mơ mộng nhìn về hướng xa xăm
Bốp!
Mẹ tôi đánh vào đầu tôi một cái rõ kêu, tôi xoa xoa đầu oán hận nhìn mẹ
"me, đau mà..."
Thằng em đang ngồi ở phòng khách cũng chỉa mỏ vô
"Hừ, có heo mới ngốc như vậy"
Tôi liếc nó, ông tôi nghiêm nghị nói
"Đây không phải là lúc để giỡn, hôm nay là ngày 20, ngày 24 sẽ là đám cưới của con"
Tôi đang uống nước thì nghe ông nói, tôi gật đầu, sau đó....Phụt
Nước từ trong miệng tuôn ra hết, tôi nhìn mọi người lắp bắp
"giỡn...mọi người giỡn hoài....con....con còn chưa có bạn...ực...trai nữa mà"
tôi nuốt nước miếng
"không phải không có mà là xấu mà còn chảnh, chả thằng nào dám"
thằng em của tôi mỏ nó không an phận, lại hoạt động lung tung. Tôi cầm cục kẹo cứng ném qua cửa phòng khách, ném qua đầu nó, nó thò đầu ra khỏi cửa
"cám ơn nha, kẹo ngon lắm"
Tôi liếc nó lần nữa, sau đó quay sang mọi người
"Hức mọi người làm gì vậy, con thậm chí còn chưa biết bạn trai là cái gì bây giờ tâng một bậc lên tới chồng thì phải làm sao? Mà 'thằng' chồng của con là thằng nào?"
Cả nhà thở dài, sau đó đồng thanh một câu rồi ai nấy bỏ về phòng
"ngày mai con sẽ biết"
Tôi trân mắt nhìn cái bàn trống không
Trời đất, gì thế này
Ring...Ring
Tôi mơ màn chui từ trong chăn ra, tay vớ lấy cái điện thoại đang làm ồn ở trên bàn, vừa bấm nút nghe, giọng nhỏ bạn thân đã réo lên ầm ĩ
-"Trời ạ, giờ này sao còn chưa vào lớp hả con kia? Muốn bị phạt nữa à?"
Tôi lớ ngớ, mắt nhắm mắt mở nhìn vào cái đồng hồ điện tử treo trên tường, giọng ngái ngủ nói với nó
-"Mới 7 giờ 15 mà mày.....Hả cái gì, 7 giờ 15"
Tôi bật dậy như một cái lò xo, mắt nhìn trân trân cái đồng hồ, quăng cái điện thoại, tôi chạy đi thay đồ
Xách cặp, tôi chạy như điên tới trường. Giơ tay lên xem cái đồng hồ màu xanh hình trái tim, tôi đứng tim. 7 giờ 20 rồi, trễ rồi má ơi
Sau 15 phút, tôi tới trường, nói là chạy như điên nhưng thực chất chỉ bằng tốc độ của đứa con nít lên 3 chạy, vì tôi đang trậc chân mà
Đến tới cổng trường, cái cảnh thường ngày mà tôi vẫn thấy, tôi đứng trơ trọi ở ngoài, bác bảo vệ ở trong và...cái cổng đóng chặt, ôi thôi rồi,lịch sử lại lặp lại!
Tôi tiến đến chỗ bác bảo vệ đang ngồi, qua cánh cửa màu xanh cũ kĩ, tôi khều tay áo bác bảo vệ
-"Cháu lại đi trễ"
Bác bảo vệ tặc lưỡi nhìn tôi
Tôi giơ ngón tay lên, nói
-"một lần nữa thôi bác, chỉ một lần nữa thôi"
Tôi xoa xoa hai bàn tay, đáng thương nhìn bác. Bác bảo vệ nhìn tôi một hồi, sau đó lắc đầu
-"Không thể, lần nào cháu cũng nói vậy, lần náy bác quyết không tha"
Tôi đang định cầu xin thì điện thoại reo lên, mở điện thoại, là tin nhắn của nhỏ bạn
Bên trong, nội dung tin nhắn là"Chết mày rồi kon"cùng với một khẩu súng.
Tôi bàng hoàng, tận lực cầu xin bác bảo vệ, vẫn không được, bần cùng sinh đạo tặc, tôi nói nhỏ với bác bằng vẻ mặt khủng bố
-"Cháu sẽ nói xấu bác với bác Kim, lúc đó bác ấy sẽ lánh xa bác"
Không thể phủ nhận một điều là tôi rất thân với bác bảo vệ và bác lao công, mà bác bảo vệ lại thích bác lao công,nên tôi thường xuyên lấy chuyện này ra để hù dọa bác, bác tái mặt sau đó mở cổng cho tôi
-"vào lẹ lên, con bé này"
Tôi vọt vào, chạy thật nhanh tới lớp không quên ngoái đầu lại tặng bác một cái mi gió
Tới trước cửa lớp, tôi đứng lấp ló nhìn cô Tiên giảng bài, bà cô này là người nổi tiếng hung dữ, trước giờ chẳng chịu nhân nhượng ai kể cả thầy hiệu trưởng, híc
Tôi có cảm giác như tim bị ai bóp chặt, lén lúc quay người rời đi, thôi đành bỏ 1 tiết vậy. Trước khi thực hiện cái ý tưởng ngốc nghếch diên rồ đó, cô giáo đã từ trong lớp nói vọng ra
-"Nhã Đan, em quay lại đây đã"
Tôi cắn môi, mặt đau khổ quay vào trong lớp, cúi gầm mặt, lí nhí nói
-"thưa...thưa cô...em vào trễ"
Cô bình thản nhìn tôi, nhẹ nhàng hỏi
-"Vậy tại sao lại trễ"
Hừm, bây giờ tôi mà nói tại vì đọc truyện tiểu thuyết tình cảm sướt mướt cả đêm thì có mà chết chắc
-"thưa...thưa cô...e...em"
-"em làm sao?"
Càng nói, tôi càng cảm thấy giọng cô trầm xuống, liếc nhìn nhỏ bạn, tôi chỉ thấy nó lắc đầu chán nản, lấy tay xẹt ngang qua cổ, miệng lầm bầm"xong rồi"
Bí quá, tôi nói bừa
-"Thưa cô, em kẹt xe"
Cô "à" một tiếng sau đó từ tốn nói
-"em đi xe gì? Đi bằng xe căng hải phải không"
-"Cô già rồi còn teen ghê hén"
Thôi rồi, tôi lại lỡ miệng rồi, cả lớp trố mắt nhìn tôi, tôi liếc mắt nhìn cô, wao không hổ danh là sát thủ học đường nha
-"càm ơn em đã "khen"tôi, để đáp lại sự nhiệt tình của em, ra ngoài sân trường chạy 50 vòng cho tôI"
Cái gì! Tôi trố mắt ra nhìn cô, cô nhìn tôi, giọng lạnh hỏi
-"có chuyện gì?"
-"dạ dạ không"
Tôi chối, xua tay lia lịa
sau đó, tôi ra sân trường, bỏ cặp lên ghế đá gần đó, chân ơi, xin lỗi em
Với cái chân cà nhắc, tôi chạy lòng vòng sân trường, thở hồng hộc, miệng lẩm bẩm
-"1, 2, 2 ,...,7,8,.."
-"NÀY BẠN KIA"
Tôi giật mình, dừng lại, miệng thở hồng hộc, mắt nhìn xung quanh, ai gọi tôi vậy nhỉ
Kia rồi, đã xác định được mục tiêu, tôi quên cả việc thở đứng trân nhìn người trước mặt.
Người đó có một khuôn mặt rất đẹp trai, sống mũi cao, lông mày rậm, mi mắt rất dày, oa , da lại trắng như da con gái nữa, bo-đỳ chuẩn nè, wao, hợp tiêu chuẩn luôn, haha
Trước sự ngạc nhiên của hot boy, tôi ngước mặt lên trời cười haha
-"Này, bạn kia"
Tôi cuối xuống nhìn hắn, miệng ngọt sớt hỏi
-"Gì vậy bạn"
-"đang trong giờ học bạn ở đây chạy vòng vòng làm gì"
Tôi bí thế, nói bừa (lại bừa)
-"tôi ra phơi nắng ấy mà"
Hắn ta nhìn tôi, sau đó bĩu môi
-"Bị phạt phải không?"
Tôi trân mắt nhìn hắn tập 2, miệng lắp bắp
-"Biết...biết rồi hỏi chi?"
Hắn ta cười cười
-"để xem độ cao siêu của chị dâu tới đâu"
Sau đó cậu ta chạy đi
Tôi lặng người nhìn cậu ta, chị dâu? What? đâu ra lại có một đứa em thế này? Tôi ngẩn người"hot boy mà khùng", sau đó tiếp tục kéo chân chạy tiếp
KAKA SẮP TỚI PHẦN CHÚ RỂ RỒI ĐÂY, LA LÁ LA ĐÁM CƯỜI LÀ ĐÁM CƯỚI Vợ à...em thật ngốc - Chương 02
Sau khi tôi chạy được 50 vòng sân trường thì cũng tới ra về, người đâu ăn ở ác quá, làm tôi trễ mất 4 tiết học
Lờ đờ kéo cái chân chuyển sang trạng thái"dị tật" về chỗ chiếc ghế đá, tôi xách cặp, đi cà nhắc ra cửa mà chảy nước mắt"má ơi, đau dễ sợ"
-"Này, Lê Huỳnh Nhã Đan, em đứng lại"
Tôi run run xoay người lại, thử tưởng tượng, bây giờ tôi cứ nghĩ mình là một tên trộm đang ăn trộm thì bị phát hiện vậy
-"có...có gì không cô"
-"Hôm nay do em bận"tập luyện" nên không biết lớp mình có thêm một bạn mới, bạn ấy sẽ thay Mỹ Tuyên làm lớp trưởng, em là lớp phó cũng nên biết mặt chứ nhỉ"
Tôi lờ đờ, biết mặt gì nữa đây, ai làm thì mặc kệ nó cô ơi, đương nhiên nếu không muốn về quê chăn bò thì câu này tôi không nên nói ra
-"Vâng"
Tôi đau khổ trả lời, cô hất cằm, bảo tôi đi theo. Kể cũng lạ, học hành thì bình thường, thể thao cũng không giỏi, lại thường xuyên đi trễ mà tôi lại không bị truật xuất khỏi cái ngôi vị này, mà thôi kệ, trước hết lo theo cô đã
Cô dẫn tôi đến phòng học của lớp, bên trong là một cậu học sinh, wao, cậu này cũng đẹp trai không khác gì "tên khùng" hồi sáng nhỉ. Bây giờ mới biết, tôi đã không sai khi quyết định thi vào trường trung hoc này
Mải mê ngắm nhìn trai đẹp mà tôi không nhìn đến người thứ 2 xuất hiện trong căn phòng này, là một cô gái. Wao, dễ thương không kém gì boram nha, mái tóc dài ngang vai, xoăn ở phần đuôi, mái ngố ôm lấy khuôn mặt mũm mỉm đáng yêu, đôi mắt to tròn, lông mi dày, dài và cong vuốt, thân hình thì khỏi nói, quá chuẩn luôn, hức, sao tôi giống như con vịt cổ lùn giữa bầy thiên nga vầy nè
Cô bạn kia đứng dậy, tiến lại gần tôi bắt tay, miệng nở nụ cười tươi, thật giống như một thiên sứ nha! Tôi giơ tay lên bắt, cũng không quên nở một nụcười thân thiện, theo như con bạn tôi nói...thì là nụ cười của đười ươi
-"Chào bạn, mình tên là Huyên Kim"
Wao tên đẹp, người đẹp, mà giọng nói thì như suối vậy, cách cư sử hòa đồng thân thiện, thật là một cô bạn đáng yêu! Chắc bạn ấy có nhiều bạn bè tốt lắm đây, chả giống như tôi, quanh năm 4 mùa chỉ có nhỏ Mỹ Tuyên là bạn thân, mà cũng không phải buồn, vì có được nó là bạn, tôi cũng không cần đứa bạn nào hơn!
-"ờ, mình là Nhã Đan, Lê Huỳnh Nhã Đan"
Cả người có mỗi cái tên đẹp nhất, bởi vậy tôi phải tự hào chớ
Anh bạn kia cũng đứng dậy, cậu ta tiến lại chỗ chúng tôi, giơ tay lên
-"tôi tên là Lê Dương"
Ặc, nhìn vẻ bề ngoài ấm áp mà sao khuôn mặt lạnh dữ zị, tôi nhìn xuống bàn tay cậu ta, tay con trai gì đâu mà trắng trẻo đẹp đẽ vậy chớ, con trai dạo này thường theo mốt "nam xen nữ" hả trời, mà thôi kệ, trai đẹp xin bắt tay thì khác nào idol xin kí cho fans hớ hớ, nghĩ là làm, tôi buông tay đang nắm tay cô bé cute kia, quay ngoắt sang chụp tay cậu ta bằng cả 2 tay
Nắm tay cậu ta mà tôi có cảm tưởng ôm một tảng đá vào người giữa bắc cực vậy, nghĩ vậy nhưng tôi không muốn buông tay ra, hức, cái tội mê trai
-"e hèm, em không nên lỗ mãn với bạn mới đến như vậy"
Cô giáo ở đằng sau chen vô, lúc này, tôi mới lưu luyến buông tay cậu ta ra, làm như tôi là yêu râu xanh không bằng
-"Thôi, giới thiệu như vậy là đủ rồi, các em về đi"
What? Chỉ mới tới thôi mà
-"cô...cô ơi...mới mới tới thôi mà"
-"Vậy em vẫn còn sức sao?"tập luyện" không mệt à?"
Đấy, lại đá đểu tôi nữa rồi
-"Thôi, cô về đây, các em cũng về đi"
Nói xong cô giáo bước đi, theo sau là tôi. Bỗng một cánh tay kéo tôi lại
Tôi quay lại, là cậu bạn đó! Sao? Tính xin tôi số phone à
-"Lần sau không nên tùy tiện bắt tay trai đẹp,...đại tẩu à"
Rồi cậu ta kéo tay cô bé kia đi
Tôi đứng trơ trọi giữa lớp học trân trân nhìn bóng lưng 2 người
Tôi già vậy sao, mà ngày này, hình như không thể nào xui hơn, gì mà chị dâu gì mà đại tẩu, tôi là vợ mới cưới của ai đó đang hành tẩu giang hồ thì phải, tức quá đi
Mà quan trọng hơn, chỗ này bây giờ tối om, thấy ghê quá, thôi về rồi hãy nghĩ tiếp, sau đó tôi dắt cái chận nặng nhọc ra về, đau quá đi!!
Lết cái thân tàn tạ về nhà, sao bữa nay nhà xa quá nhỉ? Đi này giờ mà vẫn chưa về tới nữa
Đi ngang qua cái ngõ vắng, tôi rùng mình. Bây giờ đã là 8 giờ tối rồi, đèn ở cái ngõ này cứ mập mờ mập mờ, đáng sợ quá đi mất!
Đang tính phóng nhanh qua, chân tôi chợt cứng lại khi nghe tiếng kêu thất thanh của một cô gái, tuy đáng sợ thật, nhưng tôi cũng ngó vào xem, trong ánh đèn nhấp nháy, tôi thấy một đám đông đang vây xung quanh một cô gái, cô gái bị dồn vào ngõ cục, quần áo xốc xếch, vẻ mặt sợ hãi cùng với dòng lệ trên đôi mắt to tròn [LyK: mắt bà này tinh dữ">
Tuy tôi sợ nhất mấy tên như thế này, nhưng nghĩ đến việc ỷ lực lưỡng mà ăn hiếp một cô gái yếu đuối như thế này, tôi cảm thấy máu trong người sôi sùng sục lên, thế là tôi hùng hổ bước vào, quát to
-"MẤY NGƯỜI KIA LÀM GÌ VẬY"
Thực ra tôi hét to vậy cũng là vì muốn báo động cho mọi người biết, nhưng rất tiếc...xung quanh làm gì có ai...T.T
Mấy người đó đồng loạt quay lại, mỗi tên đều có một vũ khí riêng, má ơi sao tôi lại không thấy nhỉ (LyK: tui mà để chị thấy thì lấy đâu film hay cho tui koi[cười nham hiểm"> Nhã Đan: mi...đồ độc ác[khóc rưng rức">)
Tên đầu đàn với cây dao găm trong tay, trên mặt có một vết sẹo dài, cùng với đám để tử phía sau, đứa nào mặt mũi cũng dị hợm, trên tay cầm cây gậy bóng chày mà đập đập vào tay, bây giờ tôi muốn tụi nó đập mạnh mạnh xíu nữa cho không còn tay mà ăn hiếp con gái nữa
-" Ê nhỏ, đi đi, ở đây không có chuyện của mày đâu"
Tên đầu đàn chỉ vào mặt tôi mà nói
Máu tôi sục sôi, lấy hết can đảm tôi cắn vào tay hắn. Hắn đau đớn bóp mạnh cằm tôi, đau quá
-"Mày..."
Hắn ta mắt đỏ lừ nhìn tôi, tôi hếch mặt
-"Mấy người ỷ to xác là có thể ăn hiếp con gái nhà lành sao? Mấy người có đạo đức có nhân tâm không vậy?"
Tụi nó nhìn tôi trân trân, sau đó cười rộ lên
-"Nhỏ này trông vậy mà dũng cảm dữ mày"
-"Haha...mày đừng có nhìn mặt mà bắt hình dong"
-"Ê bé, tụi này muốn làm gì bé có quyền cản sao? Bé là mẹ tụi này sao"
Tiếp đó chúng tiếp tục cười rộ lên, tôi có cảm giác lửa trong người có thể quay khét một con gà trong vòng 5 phút, cúi thấp mặt xuống, tôi hạ giọng
-"Xin lỗi...tôi không phải mẹ mấy người, không có quyền cản..."
Tôi có cảm giác, cô gái đó không hài lòng với câu nói của tôi, tôi không ngâng mặt, hạ giọng
-"Mà ta là bà nội mi đây"
Tôi xông tới đá vào hạ bộ tên gần nhất, tên đó kêu lên, vất cây gậy sang một bên, tôi cầm gậy quật loạn xạ vào người chúng, chạy tới chỗ cô gái kéo tay cô ta chạy đi.
Tôi cứ cầm tay cô ta chạy mãi chạy mãi, tới một đoạn khá xa tôi thở hồng hộc, chân tôi không thể đi nổi nữa rồi, đau quá đi!
Tôi bỏ tay cô ta ra, ngồi xuống ôm chân khóc ròng
-"Đau chân quá đi, mà chị sao lại để tụi nó ăn hiếp như vậy, chị sao giờ này còn ở đây, chị có biết hồi nãy nguy hiểm như thế naò không? Chị..."
Tôi ngước mặt lên, chị ta đứng đó nhìn tôi với ánh mắt long lanh, miệng mỉm cười thật tươi, đỡ tôi dậy
-"Em dâu, em thật là tốt nha, thật là dũng cảm nha, tuy không biết võ nhưng em rất có khiếu đó, làm bọn thủ hạ của chị sống dở chết dở"
Tôi mở to mắt nhìn chị ta
-"Thủ...thủ hạ?"
Đằng sau chị ta, tôi thấy bọn kia chạy tới, tôi bật dậy kéo chị ta đi
Crắc!
Chân tôi...tiếng động vừa rồi, tôi quay lại nói với chị ta bằng đôi mắt long lanh
-"Tìm được xác của em chị bảo người nhà của em hỏa tán nha"
Chị ta ngơ ngác nhìn tôi, sau đó bật cười to
-"Ngốc thật,...các ngươi lại đây"
Chị ta gọi mấy người đó lại, tôi quay ngoắt qua chị ta, chị ta điên rồi chắc
-"Chị...chị"
-"Thưa tiểu thư"
Mấy người đó cung kính cúi đầu chào chị ta
-"Thế...thế là thế nào"
Chị ta quay sang nhìn tôi trìu mếnBạn đang đọc truyện tại PhuThoBay.Pro - Chuyên mục Truyện Dài Kì
-"Ngốc ạ, chị thử em thôi, không ngờ cô gái nhỏ lại có ý chí tới vậy"
-"Lê Huỳnh Nhã Đan chị đi đâu vậy?"
Từ xa, tiếng thằng em gọi tôi, chị ta quay sang tôi
-"Thôi, chị đi nha em dâu, gặp lại sau nha"
Rồi chị ta cùng với mấy người đó chạy mất hút
Thằng em cùng với chiếc mô tô của nó chạy lại chỗ tôi
-"Đồ ngốc này đi đâu vậy, có biết cả nhà lo lắng lắm không?"
-"Chị..."
-"Mấy người đó là ai vậy..."
Tôi tương đối là khó khăn trả lời, bởi vì có biết gì đâu mà nói
-"Thôi được rồi leo lên xe đi, chị ngốc"
Thằng em lắc đầu, sau đó ném cho tôi cái mũ bảo hiểm , tôi ngoan ngoãn leo lên, nó nổ máy, phóng về nhà, hôm nay thật là một ngày kì lạ! Mà thôi, chân tôi
Vợ à...em thật ngốc - Chương 03
Ôi, hoàng tử của tôi, kìa, chàng đang tiến lại gần, chàng quỳ xuống, nâng tay tôi lên. Làm gì ư, ngốc thật, chàng đang cầu hôn tôi đó
-"Hỡi tiểu thư xinh đẹp"
-"dạ..."
-"Nàng có đồng ý làm...LÊ HUỲNH NHÃ ĐAN, MÀY DẬY CHO TAO"
Tôi bật dậy, hả, chỉ là giấc mơ thôi sao, liếc nhìn thủ phạm, tôi tặng nhỏ Mỹ Tuyên một cái cú vào đầu, nhỏ xoa xoa trán, hét lên
-"Mày làm gì vậy, còn đâu vầng trán thông minh của tao"
Tôi khinh thường nhìn nó
-"Mày coi chừng á, học cho giỏi mai mốt hói giống mấy ông thạc sĩ tiến sĩ kia"
Nó liếc tôi
-"Liếc hoài mắt mày trồi ra luôn giờ, sao, mày gọi tao có việc gì"
Nó liếc ra ngoài sân, nói với tôi
-"Giờ ra chơi rồi, ra căn tin đi, bụng tao mốc meo luôn rồi"
-"Thôi, biến, tao ngủ đây"
Tôi đẩy nó đi
-"Đi mà, mày đi ăn với tao đi"
-"Đã bảo không mà"
Sau một hồi vật lộn, cuối cùng nó cũng lôi kéo được tôi đến cái căn tin. Chọn một bàn trống, tôi nhìn trố mắt ra nhìn con heo đang ngồi trước mặt
-"Ê có đồ ăn rồi mà kêu tao tới căn tin chi nữa con khùng"
Nó vừa nhai, vừa uống, vừa nói chuyện
-"Tao...(ực)....ra...(nhoàm nhoàm)....đây...(ực ực)...chủ yếu ngắm trai"
Nó giơ tay ra chỉ về một đám đông gần đấy. Bên đó là một đám nữ sinh đang vây quanh một chàng học sinh, dáng người to cao, khuôn mặt chỉ hai từ biểu đạt"hoàn hảo", sống mũi cao, môi mỏng với nụ cười chết ruồi, thật là một "hot boy" thứ thiệt nha!
-"Tao thấy vô cái trường này học cũng không có gì là sai!"
Tôi nói với nó trong khi mắt nhìn chằm chằm hắn ta, ầy, tôi có nhìn nhầm không, hắn ta đang đi về phía tôi à, nhắm mặt lại, tôi đếm tới 3 sau đó mở ra, vẫn vậy, tôi lấy tay dụi dụi hai mắt, oa, hắn vẫn đang đến
Hắn đến trước mặt tôi, môi mỏng thoáng một nụ cười
-"Vợ iu, đi với chồng nào"
Hai tay đang đút túi quần của hắn rút ra, nắm lấy tay tôi kéo đi
-"Này...bạn là"
-"Như anh đã nói, anh là chồng sắp cưới của em"
Bỏ mặt sự ngơ ngác xen lẫn vui sướng của tối, hắn lôi tuột tôi ra khỏi cổng trường và nhấn đầu tôi vào chiếc ô tô đắc tiền, thật là, nhìn lịch lãm mà không biết thương hoa tiết ngọc là gì
-"Này...đang trong giờ học mà đi đâu vậy"
-"Vợ ngốc à, đi thử áo cưới chứ, chỉ còn 1 ngày nữa thôi đó"
CHAP 6:
Chiếc BMW đỗ xịch trước một tiệm áo cưới lớn, hắn ta lôi tôi vào trong. Tôi nhìn hắn say đắm, tháng này tôi được sao Hải Vương chiếu rồi hay sao, sao mà may mắn quá đi!
Đẩy tôi phịch xuống ghế, mặt hắn ta biến mất vẻ tươi cười, lạnh lùng nói với nhân viên
-"Đưa cô ta đi thay, sau đó gói cho cô ta đem về"
Tôi ngơ mặt, hắn ta quay mặt về phía tôi, chỉ thẳng vào mặt tôi nói
-"Còn cô, tuyệt đối không được nhớ ngày hôm nay rốt cục đã xảy ra gì, mọi chuyện phải hoàn toàn quên hết"
Hắn ta nhìn tôi, cái nhìn lạnh lẽo, sau đó quay người rời đi
BÙNG!! Ngọn lửa trong lòng tôi bừng cháy, có thể đem hắn ta mà biến thành một con heo quay
-"Tên khốn khiếp kia, mi đứng lại"
Tôi đứng phắt dậy, vứt đi tuốt ra đằng sau cái vẻ đoan trang giả tạo của mình, trở lại con nhỏ Nhã Đan thường này. Hắn ta quay lại, khuôn mặt không biểu cảm nhìn tôi
-"Tôi có tên có họ đàng hoàng, tên tôi là Đặng..."
-"Tôi không cần biết anh tên gì..."
Không đợi hắn nói hết câu, tôi chen vô
-"Tuy tôi là một con nhỏ ưa thích cái đẹp, nhưng mà tôi cũng chảnh lắm, vẫn cần những người có đạo đức tốt hơn, muốn lọt vào mắt đencủa tôi..."
Tôi đắc ý nhìn hắn đứng im như tượng
-"...hơi khó đấy"
Nói xong, tôi hùng hổ đi ra ngoài, trước khi đi, tôi còn huých vào vai hắn một cái thật mạnh, chuẩn bị ra tới cửa, tôi còn quay lại bồi thêm một câu
-"Cám ơn anh đã chở tôi...anh tài xế à"
Tôi cười sau đó móc cái ví hình đôrêmon ném tờ 100 ngàn vào người hắn, mặt dù tôi tiếc đứt ruột
-"Tiền đó...không cần thối"
Tôi bỏ đi, để hắn đứng sững trong tiệm áo cưới sang trọng đó, trước khi đi, tôi chỉ nghe loáng thoáng giọng lạnh băng của hắn
-"Cô chết chắc rồi"
Xời, mặc xác hắn, hắn tưởng hắn là Diêm Vương mà có thể ghi tên tôi vào sổ sinh tử sao
-------------------------
Tôi đi lang thang hết từ con đường này tới con đường khác. Thật là mệt, hôm nay tổng cộng tôi cũng đã tiêu hết 300 rồi chứ ít ỏi gì, bây giờ cái ví chỉ còn từ 50 ngàn
Bỗng từ đâu một chiếc xe mui trần màu trắng đáp lại chỗ tôi. À, cái tên gọi tôi là chị dâu đây mà. Đúng là công tử ăn chơi, bên tay còn có cả một cô gái sexy nữa kìa, hừ, nhà cô ta nghèo đến nổi không có vải đầy đủ hay gì mà ăn vận như vầy đi ra ngoài chứ, không hiểu sao tôi lại thấy thật ngứa mắt, con gái con đứa gì mà ôm ấp con trai giữa đường giữa phố vậy chứ!
Tôi không thèm nhìn hai người đó nữa, nhìn phía trước,ôm cặp nhấc chân đi tiếp
-"Này chị dâu! Đi đâu vậy, em chở cho"
Cậu ta gọi với theo, tôi giả bộ như không phải gọi mình
Cậu ta chạy xe lẽo đẽo theo tôi, quá bực mình, tôi quay ngoắt lại
-"Này, tôi và cậu chưa từng quen biết, ok"
Một đứa mê trai đẹp như tôi mà nói được những lời xua đuổi "hot boy" như vậy thì tôi cũng phục tôi thật
Cậu ta nước mắt ngấn dái nhìn tôi
-"Sao chị nói vậy với em..."
Tôi nhìn cậu ta, có phải mai sau cậu ta định thi vào ngành điện ảnh không nhỉ, không thi là người ta mất một nhân tài lớn của đất nước đó!
-"Chị..."
-"Thôi được rồi tôi đi"
Tôi lật đật đi ra phía sau nhảy lên xe, ngồi vào hàng ghế sau, hắn ta trân mắt nhìn tôi
-"Sao chị ngồi đó?"
Hơ tính đuổi tôi sao
Thấy tôi có ý định leo xuống, cậu ta ngăn
-"Chị hiểu lầm ý của em rồi, em hỏi là sao chị không ngồi đằng trước?"
Tôi ngó lên phía trước
-"Tôi ngồi lên đùi hai người à?"
Hắn ta nhìn xuống, sau đó cười tươi
-"Vâng, cũng được"
Mặc kệ tôi trân mắt nhìn, cậu ta quay sang nói với cô gái sexy kia
-"Em ngồi qua bên kia đi..." Sau đó cậu ta đẩy cô ta ra, vỗ vào đùi mình, tôi thấy cô ta liếc tôi, miệng lẩm nhẩm"Đồ kí đà", cậu ta quay qua nói với tôi nói với tôi
-"Chị dâu lên ngồi trên đùi em nà"
Ôi trời, phải nói là cậu ta quá ngu ngốc hay là cố tình ngu ngốc để dê "gái đẹp" [ LyK: Ọe...thấy gớm Nhã Đan: Cẩn thận bà cho ăn dép"> đây!
-"Ặc, thôi khỏi, phiền cậu chở tôi về nhà"
Cậu ta nhìn tôi ngạc nhiên, nói
_"Chị dâu, đã leo lên xe này là phải đi theo lộ trình tụi này đặt ra chứ"
Sau đó cậu ta khởi động xe, chạy như bay làm mặt tôi tái mét
-----------------------------
Xe cậu ta dừng tại một công viên, cô gái đó hậm hực nhìn cậu ta
-"Đã cho con kì đà lên xe mà còn quẹo vô đây..."
Cô ta ỏng ẹo tiến tới dựa vào người cậu ta nũng nịu
-"Anh...mình đi bar mà"
Cậu ta đẩy cô ta ra, nhẹ giọng nói
-"Chị dâu không thích hợp với những chỗ như thế"
Cô ta lại liếc tôi, một cái liếc chưa đầy oán hận và căm thù
-"Anh...có vẻ chị dâu rất khát nước, anh đi mua đi"
Cậu ta nhìn qua tôi
-"Ờ...cũng đúng, à...chị dâu uống gì?"
-"Coca"
Tôi trả lời cộc lốc, cậu ta quay sang hỏi cô ta
-"Còn em?"
-"Anh uống gì em uống đấy"
-"Ukm vậy anh đi nha, ở đây đợi đó!"
Sau đó cậu ta chạy đi. Cậu ta đi khuất, ánh mắt cô ta trở nên sắc bén sâu xa, kéo tay tôi thật mạnh
-"Đi theo tao"
Lôi tôi đến một chỗ vắng trong công viên, cô ta không hiểu từ lúc nào có thêm cả bọn đồng bọn đi theo sau, ánh mắt sắc bén nhìn tôi, giọng cô ta u ám
-"Đánh chết nó cho tao"
Sau đó, tôi bị vật ngã xuống đất, liên tiếp những cú nện vào bụng, vào đầu, còn có ai đó giật mạnh tóc tôi, một con nhỏ mập lại chỗ tôi, vòng tay tôi ra đằng sau cho tụi kia đánh, tụi này...a~~
Tới khi gần bất tỉnh, tôi nghe giọng cô ta lạnh lẽo vang lên
-"Tha cho nó"
Cô ta tới gần tôi, nâng cằm tôi lên
-"Bất kể người em hay người anh, mày đầu không có quyền lấy làm chồng"
Sau đó cô ta cười phá lên cùng đồng bọn rồi tản đi, tôi lết cái thân tàn tạ về phía chiếc balô bị quẳng về phía góc. Run run kéo khóa balô lấy chiếc điện thoại, số đầu tiên tôi gọi vẫn là dãy số quen thuộc, nhưng chỉ vỏn vẹn mấy dòng chữ được lặp đi lặp lại
-"Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được"
Nước mắt tôi ứa ra, nỗi đau này không so sánh được với những gì tôi đã trải qua đâu! Mãi mãi không bao giờ
Thầm nghĩ về một người con trai, tôi không thể nào kìm nỗi dòng nước đọng lại trên khóe mắt tràn ra ngoài
Cố gắng gượng dậy, tôi lảo đảo xách balô ra ngoài
Vừa ra khỏi, tôi nhìn thấy cậu ta tìm tôi khắp nơi, bên cạnh là cô ta
-"Anh à, chị ấy nói là mệt nên về trước rối!"
Cậu ta có vẻ tin. Sau đó hai người lên chiếc xe phóng đi, tôi từ chùm cây mệt nhọc bước ra, đi về hướng ngược lại Vợ à...em thật ngốc - Chương 04